Nhật Bản – đất nước tôi muốn đến

CUỘC THI: “CÂU CHUYỆN DU HỌC”

Bài dự thi số 7

Tác giả: H Man Arul

Tên bài viết: Nhật Bản – đất nước tôi muốn đến!

Ngày dự thi: 12/01/2019

Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ!
Chúc mọi người năm mới vui vẻ!
Xin chào mọi người, em tên là H Man Arul năm nay em tròn 19 tuổi. Em đến từ Mđrăk. Mỗi người đều có thời thanh xuân, mỗi thanh xuân đều có một câu chuyện, mỗi câu chuyện đều có một niềm tiếc nuối, mỗi niềm tiếc nuối đều có thanh xuân tươi đẹp của riêng nó.
Em cũng vậy, em sinh ra trong một gia đình hạnh phúc và đầy tình yêu thương. Gia đình em gồm có 12 người: ông bà, bố mẹ và 8 anh chị em. Chị gái em học xong không có việc làm nên ở nhà bán hàng. 2 anh trai đang học Đại Học. 2 chị gái học xong ở nhà phụ giúp bố mẹ và 2 em trai đang học lớp dưới nên chuyện em đi du học là đều không thể.
Từ khi còn nhỏ em rất đi học nên em luôn cố gắng đi học và không bao giờ nghỉ, dù có bị ốm hay xe đạp hư trên đường, dù có xa nhà đến mấy em vẫn quyết tâm đi bộ đến trường. Khi em học đến cấp 2, vì gia đình vất vả quá nên mẹ bảo em ở nhà nghỉ học trông em trai. Em đã khóc và cầu xin mẹ cho em đi học. Em muốn được như các bạn khác được cắp sách đến trường và biết chữ, mẹ em thấy vậy nên đành cho em đi học.
Khi học lên cấp 3 em vô cùng sung sướng vì được mặc chiếc áo dài, và ở lớp 10 học nửa năm một số bạn của em đều bỏ học ở nhà lấy chồng và ra Sài Gòn làm việc. Em vẫn tiếp tục đi học nhưng sau đó anh rể em mất vì một tai nạn và để lại 2 đứa con cho chị gái em nuôi. Không bao lâu sau, mẹ em bị tai nạn, gãy cột xương sống và không thể làm việc được chỉ có thể ở nhà, em vô cùng buồn. Lúc đó cô, dì ,chú, bác đều khuyên em nghỉ học ở nhà lấy chồng để phụ giúp bố mẹ.
Nhưng mẹ em đã không đồng ý và nói với em: “Đừng vì mẹ mà từ bỏ ước mơ của con”. Và đúng lúc đó cô giáo chủ nhiệm xuống nhà thăm mẹ em. Cô đã động viên và bảo em hãy đi học. Vì muốn em đi học nên cô đã nộp tiền học phí cho em suốt 3 năm. Cô còn mua cặp và đồ dùng học tập cho em nữa. Em vô cùng biết ơn cô! Em đã cố gắng và học lên lớp 12. Em vừa đi học vừa chở hàng và bán hàng giúp chị gái.
Lúc đó Công Ty Du Học Quốc Tế Tây nguyên xuống để giới thiệu du học Nhật BảnHàn Quốc vừa học vừa làm với một số tờ giấy. Em chỉ biết mang tờ giấy đó về nhà và em cũng chưa bao giờ nghĩ một ngày nào đó sẽ đi du học. Em nghĩ đi du học chỉ có ở trong phim, chỉ có những người giàu có và học sinh giỏi đi du học thôi. Mẹ em xem qua tờ giấy và bảo em cất đi đừng để bố em xem nếu không sẽ cho em đi du học. Với hoàn cảnh như mình thì làm gì có tiền đi du học.
Khi em đi học thêm thì em thấy mấy thầy cô ở trong công ty xuống dạy. Có rất nhiều người học và em cũng không quan tâm lắm. Trên đường đi học về nhà mấy bạn rủ nhau đi học tiếng nhật khi nghe Thầy Nick xuống dạy. Bố em biết được trên trường dạy tiếng nhật nên bảo em đi học.
Hôm đó vì trời mưa nên em vô rẫy thăm ông bà lấy cỏ cho bò vì thấy muộn học rồi nên em ở nhà. Tuần sau bố lại bảo em đi học tiếng nhật khi biết Thầy Nick dạy. Vì đi học muộn nên em không dám vào lớp và em định về nhà nhưng sợ bố mắng nên em đành xin thầy vào lớp. Vì tiếng nhật mà em phải nghỉ học thêm. Lúc đó gặp được Chị Vân và Chị Phương Linh. Mọi người rất nhiệt tình và thân thiện. Em rất vui.
Thấy các bạn đang học bảng chữ cái vì đi học muộn nên em không theo kịp được các bạn. Khi được phát giấy mời họp phụ huynh bố em đã đăng kí cho em đi du học để sau này em có một tương lai tốt hơn. Em rất sốc vì đi du học 6-7 năm đó là một khoảng thời gian dài, làm sao em có thể xa gia đình mình, đến một nơi xa lạ không quen biết ai. Và mẹ em cũng phản đối chuyện này. Nhưng sau khi gặp và nói chuyện với Thầy Nick mẹ em đã đồng ý cho em đi du học.
Em đã khóc! Em nghĩ đi Nhật ai sẽ chăm sóc mẹ em đây? Và ai sẽ giúp công việc nhà? Đi du học đó có phải là một con đường đúng hay không?
Sau khi học thử tiếng nhật miễn phí 1 tháng nhiều bạn đã bỏ không học tiếng nhật, chỉ còn lại em, Mika và Lộc đăng kí đi du học. Trong thời gian học tiếng nhật, đó là những khoảng thời gian em vui nhất ,nhiều kỉ niệm vui buồn cùng các bạn, nhưng lúc đó em vẫn chưa thật sự muốn đi du học nhật.
Khi được tham dự tiệc chia tay của các anh chị kì bay tháng 4/2018, Giám Đốc và các anh chị trong công ty như Chị Linh, Chị Vân, Chị Phương, Chị Oanh, Chị Yến, Chị Loan, Cô Hương và Cô Thanh… chào đón em nhiệt tình và thân thiện. Em rất vui.
Em thấy ngưỡng mộ các anh chị kì bay tháng4! Họ thật tuyệt vời và em mong một ngày nào đó em cũng sẽ như họ, qua và học tập tại Nhật Bản. Suy nghĩ trong đầu em dần dần thay đổi. Từ trước tới giờ em vẫn chưa bắt đầu một điều gì cả. Vì thế em muốn đi du học Nhật Bản để thay đổi bản thân và sau này có một tương lai tốt hơn.
Vừa học trên trường vừa học tiếng nhật và chuẩn bị cho kì thi THPTQG nên vô cùng áp lực. Và tháng 4 em đi thi NAT N5 cùng các bạn. Đây là lần đầu tiên em đi Sài Gòn và được Thầy Tiến đưa đi chơi cùng các bạn em rất vui. Kì thi NAT N5 đây là lần đầu tiên em thi trượt em vô cùng buồn và đã khóc em càng muốn đi Nhật hơn. Sau khi được biết em không cần đi thi NAT N5 và trường em chỉ cần chứng chỉ đi thi thôi em đã rất vui mừng.
Sau khi thi xong THPTQG và phải lên công ty học. Đây là lần đầu tiên em đi học xa nhà. Mặc dù rất buồn, nhưng em nghĩ mình phải tập quen với cuộc sống tự lập thôi. Lên công ty em được tham gia trại hè với mọi người em rất vui vì kết bạn với nhiều bạn mới. Mọi người đoàn kết và sống hòa thuận với nhau. Sau khi kết thúc trại hè em và các bạn về kí túc xá của công ty.
Lúc đầu em bỡ ngỡ liệu em có quen với cuộc sống xa nhà hay không và em có hòa đồng với mọi người hay không? Nhưng mọi thứ đã rất khác với những gì em nghĩ, các bạn vui vẻ và hòa đồng với nhau và vô cùng thân thiện, đoàn kết giúp đỡ nhau khi ốm và chia sẻ buồn vui ,an ủi và động viên nhau.
Lần đầu tiên em tham gia tiệc sinh nhật cùng bạn và công ty tổ chức, mọi thứ thật tuyệt vời! Nhưng sau khi biết hồ sơ của em bị trục trặc và phải lùi kì đi tháng 4, em vô cùng buồn. Em đã gục ngã và em muốn từ bỏ tất cả, khi mọi người biết em đi kì tháng 10 mà giờ lùi kì đi tháng 4, mọi người sẽ nghĩ như thế nào về em?
Nếu em quay lại nhất định mọi người sẽ cười vào mặt em và sự hi sinh của bố mẹ em đều vô ích. Em đã suy nghĩ rất nhiều. Mỗi đêm nước mắt của em lặng lẽ rơi và em nghĩ mình không thể lùi bước nữa rồi. Đứng giữa bỏ cuộc hay tiếp tục, cuối cùng em chọn con đường gian nan nhất là tiếp tục. Ngoài con đường đi du học Nhật ra em chưa bao giờ nghĩ đến con đường thứ 2 vì thế em sẽ cố gắng
Và em quyết định lùi kì đi tháng. Mọi người trong gia đình đã phản đối mặc dù vậy em vẫn lùi kì để học chắc tiếng Nhật. Có lẽ em đã làm mọi người thất vọng! Em nghĩ là mọi chuyện đã ổn rồi, nhưng khi biết các bạn của mình đậu COE em đã rất buồn và cảm thấy hối hận. Khi nghĩ đến vì lùi kì mà em phải làm lại hồ sơ và vô cùng vất vả. Bố em đã bỏ công việc ở nhà, phải chạy đi chạy lại chỉ vì hồ sơ của em. Vì em mà bố đã hi sinh không ngại đường xa và còn bị ốm và mỗi khi về nhà bố mẹ lo từng đồng cho em càng khiến em có động lực hơn.
Khi nghĩ mình lùi kì có đúng hay không, trong khi mình học tiếng Nhật và đi thi giống như các bạn và giờ họ bay trước mình. Tham dự tiệc chia tay của các bạn kì bay tháng 10 em cảm thấy buồn và chỉ biết động viên bản thân ,mình đi tháng 4 có lẽ sẽ có thời gian học nhiều hơn và dành thời gian ăn tết với gia đình rồi đi cũng không sao đâu.
Nhờ có cô Hương, anh chị và các bạn động viên nên em đã cố gắng hơn và đi thi NAT N5 tháng 10 lần nữa và em đã đậu. Em rất vui mừng và có thêm hi vọng và động lực hơn. Và em cảm thấy mình thật may mắn so với các bạn khác khi được đi du học. Mặc dù trong thời gian này vô cùng căng thẳng và áp lực khi phỏng vấn và chờ đợi kết quả COE. Nhưng em vẫn sẽ cố gắng học tập để trau dồi tiếng Nhật. Em cảm ơn Chị Yến , Chị Oanh và Thầy Dâng đã làm hồ sơ cho em. Và em nghĩ con đường dẫn đến thành công chỉ có con đường duy nhất đó là con đường kiên trì, nếu lúc trước em nghỉ học thì em cũng không có cơ hội để học tiếng nhật.
Nhờ học tiếng nhật mà em cảm thấy cuộc sống của mình trở nên có ý nghĩa hơn và em biết trân trọng những gì mình đang có, em biết sống có mục đích và có động lực cho bản thân mình hơn. Em đã thay đổi rất nhiều và biết quý trọng thời gian hơn.
Từ trước tới giờ em chưa bao giờ hối hận khi lựa chọn đi du học Nhật Bản. Nếu được chọn một lần nữa thì em vẫn sẽ chọn con đường đi du học Nhật Bản. Em muốn học tập sự kiên trì và cách làm việc của người nhật ,được 1 lần lên máy bay, ngắm hoa anh đào và thấy tuyết rơi tìm hiểu về văn hóa của người Nhật.
Để em có thể thay đổi cuộc sống và mọi người nhìn khác về em và sau này em có thể giúp đỡ được mọi người. Và giờ đây em đang đợi kết quả COE và mong một ngày nào đó không xa em sẽ đậu COE sẽ được đặt chân tới đất nước Nhật Bản.
Nếu người khác làm được thì mình cũng sẽ làm được. Qua câu chuyện của em, mong mọi người sẽ có động lực hơn và điều quan trọng là : “Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ của mình bạn nhé “!
Cảm ơn mọi người đã lắng nghe câu chuyện của em!
Tìm hiểu thông tin chi tiết về cuộc thi, vui lòng truy cập link: Cuộc thi viết: “Câu chuyện du học
0912747347